Một tôn Vương cứ như vậy vẫn lạc.
Lôi Vương.
Vị tồn tại được mệnh danh là bất hủ, tại thời Thượng cổ đại sát tứ phương, uy danh hiển hách, trấn áp đại thế.
Cứ như vậy chết ở trong tay Cố Cẩm Niên.
Hơn nữa còn chết theo phương thức quỷ dị này.
Nếu đây là một trận đại chiến kinh thiên, thế nhân không còn lời nào để nói. Nhưng kiểu chết này khiến cho người ta thật sự là có chút không thể nào tiếp thu được.
Chẳng qua đối với các tộc mà nói, Lôi Vương vẫn lạc đại biểu cho một cách nhìn khác.
Đối với thương sinh đại thế, đây là một chuyện tốt, ít nhất thể hiện được thực lực của nhân tộc đương thời.
Đối với bốn tộc mà nói, đây cũng là một chuyện tốt, ít nhất đã làm thực lực Thượng cổ Nhân tộc suy yếu.
Nhưng đối với Thượng cổ Nhân tộc mà nói, đây không phải là vấn đề tổn thất hay không tổn thất, mà là chuyện liên quan đến thế cục. Một vị Nhân Vương đã vẫn lạc, Thượng cổ Nhân tộc tuyệt đối không thể ngồi yên bỏ qua.
Việc này liên quan đến quá nhiều chuyện.
Nếu như Thượng cổ Nhân tộc không quan tâm, vậy sau này phải chăng có thể tiếp tục bị giết mất vị Nhân Vương thứ hai?
Nhìn chung trong lịch sử, một thế lực kinh khủng vẫn lạc, đơn giản không gì ngoài hai nguyên nhân. Một là gặp thiên địch, ở thời điểm huy hoàng nhất, bị tiêu diệt.
Loại tình huống này không có cách nào, ai cũng không ngăn cản được.
Tình huống thứ hai là đao nhỏ cắt thịt, vì đại cục mà nhượng bộ từng bước một. Nhìn bề ngoài chỉ có một vị Nhân Vương bị giết, Thượng cổ Nhân tộc còn có tám vị, hơn nữa thực lực của Lôi Vương cũng không phải là mạnh nhất.
Nhưng trên thực tế thì sao?
Một tôn Vương không thể bị chết, mặc kệ tình huống như thế nào, sĩ khí và tự tin của đại tộc mới là vương đạo.
Nếu những thứ này không còn thì thứ gì cũng hoàn toàn mất hết.
Tuyên chiến!
Đây là lời nói của Hiên Viên Vương, không hề do dự một chút nào. Nếu tiếp tục bị thiệt hại thế này, chi bằng trực tiếp tuyên chiến, đột ngột tiến đến bước cuối cùng.
Nếu không, cứ tiêu hao kéo dài thế này xui xẻo nhất định là Thượng cổ Nhân tộc .
Thế lực lớn là như vậy, rút dây sẽ động rừng.
Nghe thấy Hiên Viên Vương tuyên chiến, các đại tộc chợt thay đổi vẻ mặt. Năm đại tộc đều đã chuẩn bị sẵn sàng khai chiến từ sớm, bọn họ ngược lại không quan tâm chuyện này. Nhưng nếu chỉ bởi vì Lôi Vương bị giết chết, từ đó khai chiến, chuyện này lại không nằm trong phạm vi lo nghĩ của bọn họ.
Rầm rầm rầm.
Bên trong núi Thần Thượng cổ, vô số luồng hào quang phóng lên ngút trời, là tu sĩ Thượng cổ, bọn họ nghe được pháp chỉ, tất nhiên cũng phải chuẩn bị chiến một trận.
Chúng sinh đại thế cũng sắc mặt có chút biến hóa, bọn họ hi vọng Cố Cẩm Niên có thể trấn áp đối phương, nhưng cũng không hi vọng khai chiến sớm trước thời hạn.
Lấy tình huống trước mắt mà nói, một khi khai chiến, xui xẻo nhất định là chúng sinh đại thế.
"Đã tuyên chiến, vậy thì tuyên chiến đi."
Giờ khắc này, bên trong tinh không, 108 lỗ đen hòa làm một thể, cuối cùng diễn hóa ra thân thể Cố Cẩm Niên.
Bảo tướng hắn trang nghiêm, giống như một tôn Thần vô địch, đứng vững giữa tinh không, trong ánh mắt ẩn chứa vũ trụ vạn vật.
Cùng ấn ký Thần Vương hợp hai làm một, Cố Cẩm Niên cũng thuận thế đột phá lên Cửu Trọng Thiên, lại luyện hóa bản nguyên Lôi Vương xong, khoảng cách đến Cửu Trọng Thiên đại đỉnh phong cũng chỉ còn xa một bước.
Hắn là người mạnh nhất đại thế hiện nay, là tồn tại vô địch đứng đầu thời đại hậu thế, có được đại thế che chở, hắn có thể mặc sức ra tay, không cần quan tâm bất cứ điều gì.
Cũng sẽ không có bất kỳ ràng buộc và giam cầm gì.
Nếu đánh một trận chân chính, hắn cũng có năng lực tiêu diệt được một tộc.
Thiên kiếp vô cùng vô tận giáng xuống núi Thần của Nhân tộc, đây là ý chí của Cố Cẩm Niên.
Rầm rầm rầm.
Cung điện Lôi đình, tia chớp hình người lần loạt xuất hiện, những thân ảnh kinh khủng này hiện ra, khiến người ta cảm giác như ngạt thở.
Tu sĩ Thượng cổ vốn còn đằng đằng sát khí lại cảm nhận được khí tức này, sau đó ai nấy cũng đều trầm mặc.
Bọn họ không nghĩ tới Cố Cẩm Niên thật sự không hề nhượng bộ chút nào.
Điều này có phần vượt ngoài dự liệu của bọn họ.
Theo lý thuyết, Cố Cẩm Niên không nên nghênh chiến, điều này không phù hợp với đạo nghĩa của hắn.
Đương nhiên ý của Hiên Viên Vương là tuyên chiến cũng không phải nói đùa. Đã đến mức độ này, nếu lựa chọn nhường nhịn, vậy Thượng cổ Nhân tộc cũng không cần tranh đại thế khí vận.
"Không thể chiến."
Chỉ là ngay thời khắc này, một giọng nói to lớn vang lên.
Là Thượng Cư Thánh Nhân.
Vào thời khắc mấu chốt như thế, chung quy vẫn phải có người đứng ra hoà giải.
Trong cung điện Nhân tộc.
Thượng Cư Thánh Nhân hiện ra thân ảnh, ông ta lập tức can ngăn Hiên Viên Vương tuyên chiến đại thế.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo